Cắm trại trên hồ thuỷ điện Trị An

Chỉ nhắc đến hai từ cắm trại (camping) thôi tôi nghĩ cũng đủ hấp dẫn nhiều người rồi, nhất là những ai máu me đi phượt. Ấy vậy mà tôi chưa cắm trại bao giờ, theo nghĩa là ngủ lều ngoài trời, dù rằng nhà tôi cũng có một cái lều cắm trại. Lần gần nhất là cắm trại trong… Thảo Cầm Viên :D, cũng lâu lắm rồi từ lúc còn chưa tăng giá vé cơ.

Hồ Trị An với tôi cũng không phải nơi xa lạ gì, có lẽ nhà tôi cũng đã chạy lòng vòng ở đó 5-7 lần trong vòng 6-7 năm nay, cũng thấy người ta cắm trại đầy ra. Hơn tuần trước thằng Đản nó rủ, tranh thủ còn rơi rớt không khí Tết lười làm ham chơi, thế là hẹn nhau CN vừa rồi vác lều lên đường. Không như tôi là hạng gà chứ thằng này nó đã vác lều đi khắp nơi, mấy chỗ cắm trại ở Trị An nhẵn mặt nó, nó có tới mấy chiếc lều và tình nguyện cho tôi mượn một chiếc, quá khoẻ 😀

5h30 dậy ngủ, 6h00 đổ đầy bình xăng xong là thẳng tiến điểm hẹn CA Q9 trên xa lộ Hà Nội. Công nhận nó chọn chỗ hẹn hay, lần đầu tôi dừng lại coi đường thì thấy gần đến, một lúc sau dừng lại coi tiếp thì thấy đi qua rồi mà không biết dù tôi nhìn thấy UBND Q9 và nghĩ CAQ cũng cạnh đó :D. Ai đi đường này nên hẹn nhau ở UBND Q9 dễ tìm.

Toàn thằng quen đi chậm nên tốc độ trung bình chỉ 50Km/h, lên tới nơi thì đâu gần 80Km mà cũng đi hết chừng 2,5 giờ cả thời gian dừng ăn sáng. Ăn phở ở một quán trên DT767, dở tệ. Chỉ nên ăn phở ở HN hay SG nếu bạn thích ăn phở (trừ một ngoại lệ như Phở Thìn ở Vũng Tàu, còn Nam Định thì tôi chưa từng đặt chân tới nên không biết). Ăn cái gì người dân ở đó hay ăn hoặc mình cũng không ăn mấy thì có dở cũng không biết.

Trước giờ đi Trị An tôi hay đi hướng cầu Hoá An, sau đó chạy theo DT768 một là để tránh QL hai là đường này nó chạy theo sông Đồng Nai có nhiều đoạn ra ngó sông được. Thêm nữa là 1/2 đường phía trên vắng, đổi lại đường xa hơn và phải đi chậm hơn. Lần này thằng kia nó dẫn chạy QL1A rồi sau đó đi DT767, đông xe (nhất là lúc về), được cái đoạn sau DT767 đường đẹp. Tôi ghét đi đường lớn vì đông xe rồi nhiều đường rẽ, cầu vượt, bị nhầm đường mấy lần. Trên đường đi có lẽ chỉ có một điểm đẹp nhất là cây cầu cũ Đồng Nai với bên dưới là một bãi toàn đá nơi xả tràn của đập thuỷ điện (không phải cầu Đồng Nai chạy qua Biên Hoà nhé :D).

Chúng tôi cắm trại ở một bán đảo nhỏ, nơi xa nhất ở bên trái đập thuỷ điện (phía đi xuống xã Hiếu Liêm) và gần tới rừng. Chỗ này vắng vẻ yên tĩnh, các khu bên ngoài nhiều khi ồn ào còn quá cha ở SG. Cắm trại mà gặp chỗ nào hay tụ tập nhậu nhẹt ầm ĩ hoặc karaoke kẹo kéo thì một đi không trở lại luôn, nên lên Gmap rate cho một sao nữa. Chỗ này tên gì tôi cũng không biết và cũng chưa thấy ai chấm nó trên map. Đúng ra là đi từ T7 nhưng do thằng kia có chút việc nên chậm lại một ngày. May hơn khôn, tối CN hầu hết mọi người đã nhổ trại về sạch nên yên ắng hoàn toàn. Bãi cắm trại chỉ còn ba thằng chúng tôi và một cặp ở đầu phía bên kia, xung quanh là hồ rộng mênh mông sóng vỗ ì oạp, xa hơn là rừng. Gần ngày rằm nên trăng sáng trưng loang loáng sáng cả mặt hồ. Đúng trăng thanh gió mát 😀

Ở đây trồng rất nhiều điều

Ăn uống thì đơn giản, thích ở chỗ hoang vắng gần tự nhiên thì xác định có gì ăn nấy mà cuối cùng thực tế là gần như không có gì mà ăn. Chỗ gần nhất chạy ra kiếm cái ăn là tt. Mã Đà cũng phải xa mười mấy km, tối cũng phải mò ra mới có ăn thật. Ở đấy có đàn gà tính tối làm một con gà nướng thì chủ bãi kêu tối mới bắt được, mà tối mới bắt thì ai mà làm, rồi bao giờ mới được ăn (ba thằng tôi dư sức lùa được một con gà nhảy xuống hồ :D). Có một đàn vịt rất đẹp, con vật nuôi thả tự nhiên nó khoẻ đẹp chải chuốt lông bóng mượt hết, tính bắt một con nướng hoặc cháo/lẩu vịt gì đó cũng hay mà chủ kêu còn nhỏ chưa ăn được :(. Ngồi nhìn vịt bơi suốt nên tôi đếm được tất cả là 15 con.

Chiều tàn rồi mấy thằng mới tính chạy xe ra tt. Mã Đà kiếm cái ăn tối, chạy đường xuyên rừng luôn vừa đẹp vừa gần hơn. Mùa khô mới chạy được thôi, mùa mưa chạy vào có mà dính đầy đất đỏ (về phải đi rửa xe ngay), xui gặp mấy cái ổ voi nữa thì khéo còn không đi nổi. Lúc trở về khoảng chừng 7h30 tối gì đó mới hơi căng, rừng tối đen như mực, chẳng có ma nào hết nhưng nhìn đường không rõ nên không dám chạy nhanh quá, thỉnh thoảng còn đi vào chỗ nhiều sỏi không cẩn thận là xoè (nếu có cũng chỉ xây xát tí thôi nhưng không bị thì vẫn thích hơn :D).

Trên đường xuyên rừng Trị An, từ bờ hồ tới đường DT761

Cắm trại nên cũng không có việc gì nhiều, ngoài ngó trời ngó đất, dò dẫm đi vào coi vườn điều thì phần lớn thời gian là ngủ, một phần lớn thời gian nữa là ngồi cafe, trà thuốc, nhậu nhẹt và chém gió đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Không gian yên tĩnh, không khí trong lành, mùa này vẫn còn mát thì không ngủ với ngồi chém gió thì còn làm gì nữa :D. Một hoạt động phổ biến là câu cá nhưng mấy thằng tôi không thằng nào có hứng với món này. Nếu bày trò ăn uống ra thì cũng mất thời gian đấy, lại mệt người, thế nên ăn ít thôi còn dành thời gian ngó trời đất. Lần tối có khi tôi mang theo một quyển sách (dù rằng chưa lần nào đi chơi mà tôi đọc được nhiều, gió mát buồn ngủ lắm :D).

Nhờ mua được một con cá lăng thế nên tối còn có món cá nướng thơm nức, tất nhiên không thể thiếu mấy lon beer chứ không sao ăn được cá :D. Mùa khô nên chỉ sợ cháy rừng chứ củi không thiếu, gió to, bếp lửa lúc nào cũng cháy đùng đùng. Mùa này chỉ cần một cái chăn mỏng, lều ngủ để ngỏ cửa luôn cho thoáng, tôi chui vào một cái túi ngủ đánh một giấc tới sáng luôn. Lúc chừng 5 giờ sáng ngó ra nghĩ hay là mình dậy cắm cái camera làm một cái timelapse quay cảnh bình minh trên mặt hồ thì đẹp nhỉ. Mà lại nghĩ video kiểu đó có khỉ gì mới, thôi dẹp, mát thế này ngủ tiếp cho sướng. Ngủ tới khi mặt trời lên nắng chói chang rồi mà nằm trong lều vẫn không thấy nóng.

Con chó này không sạch sẽ như chó ở thành phố, nhưng nó hiền và thân thiện

Lúc về hơi khổ, về sáng thì vội nên chỉ còn lựa chọn về chiều, chiều thì nắng. Nhưng đi phượt thì nắng vẫn còn sướng hơn chán so với mùa mưa. Cắm trại thì mùa mưa mệt hơn nhiều, tôi thì tôi sẽ chỉ cắm trại hay đi rừng vào mùa khô. Lần này không biết có phải mùa khô thêm nữa ở nơi thoáng gió, khô ráo mà tuyệt nhiên không có muỗi mòng gì hết, chai xịt côn trùng tôi mang theo không phải xài đến.

Cuối cùng là trước giờ tôi cũng chỉ biết ăn hạt điều, biết điều thu hoạch khi quả rụng, biết Bình Phước là thủ phủ của cây điều. Tôi ba hoa được cả một đoạn video bên dưới là nhờ thằng Phước, đất quê nó chỉ trồng được có mỗi cây thanh long nhưng mà nó lại khá rành về cây điều, ấy là vì nó lớn lên cùng với mấy cây điều mọc hoang gần nhà :D. Tôi cũng nhặt mấy hạt điều tươi về phổ biến kiến thức cho vợ con, nướng lên ăn chắc sẽ nhớ lâu hơn. Nướng cá xong Phước nó cũng nướng mấy hạt điều (tiện tay bóc vỏ giúp luôn :D) cho hai thằng tôi ăn thử, hạt điều nướng xong đập lớp vỏ cứng ở ngoài ăn nó bùi và mùi thơm như hạt lạc/đậu phộng rang, không giống hạt điều đã rang muối quen thuộc.

Leave a comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.